Trình Tiến cau mày, giọng điệu cứng đờ: “Không chú ý tới.”
Mặt mũi La Văn Hân xụ xuống: “Mắt không chú ý tới nhưng anh cũng nghe thấy mấy lời mẹ Lý Uy nói chứ? Nói trước mặt chúng ta là có đứa con gái mát lòng mát dạ, hiếu thảo, biết điều, ánh mắt kia như kiểu chúng ta bất hiếu vậy.”
“Anh có nghe thấy, nhưng anh không cảm thấy cô ta đang ám chỉ chúng ta không hiếu thảo, hơn nữa mặc kệ là ai bỏ tiền mua radio thì chuyện Mạn Mạn bọn họ cho phiếu cũng là thật, trước đó bọn họ còn mua quần áo dây nịt cho cha mẹ, cô ta khen Mạn Mạn hiếu thảo, anh cảm thấy không sai chỗ nào cả.”
Sắc mặt Trình Tiến không đẹp lắm, anh ấy nói với giọng điệu lạnh lùng: “Nếu em thấy không vui khi mẹ Lý Uy chỉ khen vợ chồng Mạn Mạn, vậy thì bỏ tiền ra để mua đồ cho cha mẹ anh đi, nếu sau này em vẫn cảm thấy cô ta đang xỉa xói mình thì cũng tự tin để mắng ngược trở lại, em nói xem có phải hay không?”
La Văn Hân nghe tới phát phiền: “Sao anh cứ nhắc tới nhắc lui chuyện mua đồ cho cha mẹ anh thế?”
“Vậy em tưởng anh muốn nói với em à? Nếu em không nhắc tới chuyện này thì em tưởng anh muốn nhắc tới nhắc lui chuyện này với em à?” Cơn tức của Trình Tiến cũng nổi lên, đứng dậy bước tới chỗ tủ quần áo để lấy hộp đựng tiền nhà ra, ném tới trước mặt La Văn Hân rồi nói: “Mở ra.”
“Anh muốn làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play