Trình Mạn biết thím La chỉ đang lo cho Yến Mẫn Chi thôi, cũng biết trong lòng cô ấy có tính toán riêng, nhưng hai bên không thể tâm sự được với nhau nên cô chỉ có thể an ủi: “Cháu lại thấy thím suy nghĩ nhiều quá rồi, nói không chừng sau này chính sách sẽ thay đổi, về sau không cần phải xuống nông thôn nữa thì sao.”
“Có ai không muốn chính sách thay đổi đâu, nhưng cháu xem đã biết bao năm rồi, những người xuống nông thôn đã được về chưa?” Thím La không tán đồng lắm với chuyện này, thở dài nói: “Lúc trước Tiểu Yến và đồng chí Tạ nói chuyện với nhau, thím còn tưởng duyên phận của con bé tới rồi chứ, ai ngờ lâu vậy rồi vẫn không có tí tiến triển nào.”
Trình Mạn lập tức phản ứng: “Đồng chí Tạ nào ạ?”
“Thì là cái người ở xưởng máy móc hay tới tiệm chúng ta ăn cơm đấy.”
“Bọn họ nói chuyện khi nào ạ?” Trình Mạn thấy khó hiểu, theo nguyên tác thì đáng lý ra vào lúc này hai người vẫn chưa chính thức gặp mặt nhau mới đúng chứ?
“Thì vào hôm tổ chức quan hệ hữu nghị đó, không phải đơn vị chúng ta thiếu người sao? Cháu cũng biết thím tính toán không giỏi, vậy nên chủ nhiệm Vương mới chuyển Tiểu Yến từ sau bếp ra phía trước để thu tiền.”
Mặc dù khi còn nhỏ thím La không được đi học nhưng sau khi xây dựng đất nước, bà ấy từng tham gia lớp xóa nạn mù chữ, mấy năm nay ở tiệm cơm quốc doanh nên cũng mưa dầm thấm đất, biết được rất nhiều chữ, cũng có thể viết được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play