Nghĩ đến nguyên tác, Trình Mạn khuyên nhủ: “Thím La à, thím đừng giận mà, mỗi người có duyên nợ của riêng mình, nói không chừng nhân duyên của Mẫn Chi không ở trong buổi quan hệ hữu nghị thì sao.”
Thím La tức giận nói: “Hằng ngày con bé không ở nhà thì cũng ở tiệm cơm, không ra ngoài mở rộng quan hệ thì lấy đâu ra nhân duyên?”
Trình Mạn nói với vẻ thần bí: “Nói không chừng nhân duyên của cô ấy ở trong tiệm cơm của chúng ta thì sao?”
“Tiệm cơm của chúng ta? Ai?”
“Cháu chỉ nói vậy thôi, người xưa có câu “Biết đâu sau họa là phúc, biết đâu sau phúc là họa”, nói không chừng bỏ qua buổi quan hệ hữu nghị lại là chuyện tốt đối với Mẫn Chi thì sao.”
Đương nhiên là nam chính rồi, trong lòng Trình Mạn nghĩ như vậy, ngoài miệng lại nói thế.
“Nói linh ta linh tinh, thôi, mấy người trẻ tuổi các cháu có chính kiến của mình, thím sẽ không xen vào, chúng ta tiếp tục chia ban.” Thím La chuyển hướng sang Dương Linh: “Cháu có muốn nghỉ chính xác ngày nào trong tháng bảy không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play