Dương Linh lập tức nhìn về phía Trình Mạn, cô tự hỏi rồi lựa lời để nói: “Đúng là như vậy, nhưng muốn làm trong bộ đội tới già cũng khó lắm, đa số mọi người đều chuyển nghề khi tới tuổi.”
“Nhưng nếu chàng trai đó bằng lòng, con bé lại có hộ khẩu ở Lâm Giang thì cũng có thể tìm công việc ở chỗ chúng ta mà đúng không?” Trong quá trình giới thiệu đối tượng cho Trình Mạn, thím La đã hiểu được rất nhiều vấn đề về việc quân nhân chuyển nghề.
Trình Mạn nói: “Bình thường là có thể tìm được, nhưng còn phải xem nhà trai có đồng ý không mới được, nếu anh ta muốn về quê hơn thì sẽ được xếp cho chuyển nghề về quê.”
“Chuyện này cũng đơn giản mà, vốn dĩ trước khi kết hôn phải hỏi rõ ràng tình huống, nếu các cháu vừa ý ai thì nói chuyện rõ ràng với người đó trước khi tìm hiểu là được rồi, nếu cậu ấy chịu tiếp tục phát triển ở chỗ chúng ta thì tiếp tục, còn không thì thôi.” Thím La khuyên.
“Dù sao chỉ là quan hệ hữu nghị, cho dù không gặp được người phù hợp thì đi cho biết cũng tốt, thím cảm thấy chuyện tìm đối tượng cũng như đi bắt cá, quăng lưới rộng thì mới có thể bắt được nhiều cá to.”
Lời này của thím La không chỉ khiến Dương Linh đỏ mặt mà Quan Kiến Quốc cũng liên tục ho khan, ông ấy bưng ly tráng men đứng dậy, nói: “Mọi người nói chuyện đi, tôi vào bếp kiểm tra đồ ăn cần chuẩn bị một chút.”
Nhưng mới đi hai bước ông ấy đã dừng chân, bổ sung thêm: “Xếp cho tôi nghỉ ngày nào cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play