Mãi đến khi soạn tiền thối rồi đưa cho người trước mặt xong, hỏi người đứng sau muốn ăn gì rồi tiện thể ngẩng đầu, Trình Mạn mới thấy anh đứng ở cuối hàng, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười vui vẻ: “Sao anh lại tới đây?”
Người đứng đầu hàng là một thanh niên tầm hai mươi mấy tuổi, tưởng rằng Trình Mạn đang cười với mình, sắc mặt nhanh chóng đỏ bừng, lắp bắp nói: “Tôi, tôi tới ăn cơm.”
Có điều anh ta vừa dứt lời đã cảm thấy bên cạnh có thêm một người nữa, đồng thời một giọng nam trầm thấp vang lên: “Vợ ơi.”
Mặc dù sau khi kết hôn Lục Bình Châu đã kêu Trình Mạn là vợ rất nhiều lần rồi, nhưng toàn là kêu lén sau lưng người khác hoặc là kêu riêng, không thì cũng đi cùng với nội dung nào đó như vợ tôi sao rồi, còn cố tình kêu trước mặt người khác thế này chỉ mới lần đầu tiên, cũng càng thể hiện sự thân mật.
Hai mắt Trình Mạn mang theo sự giận dỗi nhìn Lục Bình Châu một cái, nhưng khóe môi vẫn mang theo ý cười: “Em còn đang đi làm đấy.”
“Để anh giúp em.” Lục Bình Châu chuyển hướng sang người thanh niên đang tỏ vẻ mất mát bên cạnh: “Làm phiền nhường một chút.”
Người thanh niên đáp lại một tiếng rồi lui ra sau một bước, Lục Bình Châu đi xuyên qua trước mặt anh ta đi vào trong quầy, đứng sóng vai với Trình Mạn rồi nói: “Xin hỏi muốn ăn gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT