Dù sao anh ấy là người độc thân không có gánh nặng gì, xuống nông thôn vài năm đã như cá gặp nước được từ lâu rồi, không sợ ở lại thêm mấy năm nữa.
Trình Mạn kết thúc hồi ức, cười nói: “Sau đó dưới quê quản lý gắt gao hơn, người trong đại đội không được hái đài sen củ ấu tùy tiện, chuyện ăn đài sen tới muốn nôn cũng một đi không trở lại.”
Lục Bình Châu nói: “Nếu em thích thì lần sau anh mua nhiều một chút.”
“Không cần, ăn vài cái cho đỡ ghiền là đủ rồi.” Trình Mạn đưa hạt sen đã bóc ra đến bên miệng anh, thấy anh ăn rồi mơi hỏi: “Có phải buổi chiều em nên tới Phòng hỗ trợ gia đình quân nhân một chuyến không?”
Phòng hỗ trợ gia đình quân nhân là một bộ môn được thiết lập ở nơi đóng quân, nhiệm vụ cũng giống như tổ dân phố, nhưng nội dung công tác lại nhiều thêm một chút, đối tượng quản lý chủ yếu là người nhà đi theo quân.
Vợ quân nhân theo quân tới nơi đóng quân, muốn chuyển hộ khẩu hoặc làm sổ lương thực, đều phải tìm tới bọn họ.
Mặc dù Trình Mạn có hộ khẩu vùng này, đơn vị cũng không đụng gì tới lương thực, nhưng sau khi kết hôn với Lục Bình Châu thì bọn họ phải chuyển tới chung hộ khẩu, bởi vì ngoài sổ lương thực thì bọn họ còn phải dùng sổ mua chất đốt, sổ thực phẩm phụ, sổ mua hàng công nghiệp...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT