Theo tiếng pháo nổ lộp bộp vang lên, hàng xóm thi nhau tới cửa xem vợ chồng mới cưới, Trình Minh đang chơi với người ta ở bên ngoài cũng nghe được động tĩnh, nhanh chóng chạy vào lớn tiếng hô: “Cô, chú, hai người đã về rồi!”
Trình Mạn thấy cậu bé đổ mồ hôi, đưa tay lau cho cậu bé hỏi: “Cháu đi đâu vậy? Sao ra nhiều mồ hôi như vậy?”
“Cháu không đi đâu cả, ở bên ngoài chơi thôi, à, do cháu chạy về nên đổ mồ hôi.” Trình Minh ồ một tiếng, rất ngạc nhiên nói: “Cô không nói gì về cháu sao?”
Vẻ mặt Trình Mạn không hiểu: “Tại sao cô phải nói cháu?”
Lúc trước cháu gọi dượng, cô đều nói cháu mà, còn không cho cháu ăn trái cây. Trình Minh hừ hừ hai tiếng, trí nhớ của cậu bé rất tốt.
Lục Bình Châu đang cùng cha mẹ vợ nói chuyện phiếm nghe vậy nghiêng đầu, nhướng mày hỏi: “Còn có lúc như vậy sao?”
“Đúng vậy, cô nói hai người không có kết hôn, cho nên cháu không thể gọi là chú của cháu.” Trình Minh nói xong liền hiểu được nguyên nhân, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Cháu biết rồi! Lần này cô không nói cháu, là bởi vì hai người đã kết hôn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play