Trình Mạn cảm nhận được điều này rất sâu sắc, bởi vì ở trong viện của nhà máy cơ khí cũng tương tự.
Nhiều đứa trẻ nhà máy lớn lên như cô, suốt đời không thể tách rời khỏi đơn vị công tác, khi còn nhỏ các em theo học tại các trường mầm non, trường cấp hai, cấp ba do nhà máy điều hành và sau khi tốt nghiệp được phân công vào làm việc tại nhà máy.
Cho nên vào thập niên tám mươi, những công nhân mất việc kia mới có thể bất lực như vậy, hoàn toàn không nhìn thấy con đường phía trước.
Nhưng ở thời đại này, có thể sinh hoạt trong khu tập thể vẫn còn rất tốt.
Khi đi vào căng tin cùng với Lục Bình Châu, trong lòng Trình Mạn nghĩ như vậy.
Căng tin có hai tầng, diện tích đại sảnh ở lầu một cũng không lớn, không đến một trăm mét vuông, bên trong bày chừng mười cái bàn dài, nhưng xét đến việc có tầng hai thì diện tích cũng không nhỏ lắm.
Sau khi vào cửa bên phải có bốn cửa sổ mua cơm, bên trong mỗi cửa sổ có những người vợ của quân nhân đứng, có lẽ vì thời gian còn sớm nên ngoài cửa sổ không có ai xếp hàng, người bên trong đang nói chuyện phiếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play