Bàn này uống trà, Trình Thụ Vĩ và Lục Bình Châu không làm bộ làm tịch nữa, mỗi người rót một ly trà mời mọi người.
Dù rượu đã được pha nước, nhưng nồng độ cồn trong rượu trắng cao, lượng rượu uống vào cũng không ít. Mời bàn này xong, Trình Thụ Vĩ đi ra ngoài chào những người khác, Trình Mạn và Lục Bình Châu ngồi lại trong phòng khách tiếp tục ăn uống.
Những người ngồi trong phòng khách, dù không quen nhau nhưng đều là phụ nữ cả, ăn rất thoải mái. Sau khi Lục Bình Châu vào, dù không nói chuyện nhiều, nhưng mọi luôn thỉnh thoảng lại mất tự nhiên.
Cũng may Lục Bình Châu không ở lại lâu, một lát lại bị kêu đi uống rượu.
Ăn tiệc xong, những người Lục Bình Châu mang tới bắt đầu mang đồ cưới lên chiếc xe đang đậu ngoài khu nhà. Sính lễ anh đưa đến khá nhiều, của hồi môn nhà họ Trình cho cũng không ít, chỉ tính chăn thôi cũng đã có sáu cái, đủ cả Xuân Hạ Thu Đông.
Những món đồ dùng lớn như giường tủ thì không mua, nhưng có salon và bàn trà nhỏ dành cho hai người, còn có thùng, chậu, bô các thứ nữa, cộng thêm đồng hồ, xe đạp và đài mà Lục Bình Châu đưa tới nữa, bỏ đầy một chiếc xe chở hàng.
Lúc bạn của Lục Bình Châu xếp đồ cưới, Trình Mạn về phòng, Vương Thu Mai ôm cô khóc bù lu bù loa.
Mặc dù tập tục là khóc giả, nhưng trước kia Vương Thu Mai hoàn toàn không nghĩ mình có thể khóc được. Một là vì bà không phải người đa sầu đa cảm, hai là sau khi kết hôn, đơn vị công tác của Trình Mạn không thay đổi, buổi trưa nghỉ ngơi vẫn về nhà, gần như ngày nào cũng gặp.
Nhưng đến giờ phút này, Vương Thu Mai phát hiện ra, bà căn bản không nghĩ tới những thứ đó được, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ, con gái đã trưởng thành rồi, sẽ bay đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT