Thực ra, khi Thịnh Huy nói nhà cậu ở khu nhà cho cán bộ nghỉ hưu, Trình Trình trong lòng đã có linh cảm.
Chỉ là cách viết tên của họ khác nhau, lúc đó cô còn nhỏ, không biết gia đình Thịnh Huy làm nghề gì, thêm vào đó hai người quen biết lâu như vậy, cậu chưa bao giờ nói về việc họ từng quen biết, nên cô đã phủ nhận ý nghĩ vừa nảy lên trong đầu.
Vì vậy, khi nghe lời Trình Mạn, cô nhìn Thịnh Huy với vẻ mặt đầy kinh ngạc, khi ánh mắt của họ gặp nhau, cậu đã chần chừ gật đầu với ánh mắt ảm đạm: “Vâng, chúng cháu quen biết nhiều năm rồi ạ.”
Ban đầu, sau khi Trình Trình chuyển trường, cô vẫn giữ liên lạc với những người khác, chỉ là dần dần tình bạn bị phai nhạt theo thời gian và tuổi tác, chỉ có cậu là ngay sau khi chuyển trường đã mất liên lạc.
Cô cũng luôn biết rằng cha mẹ cậu không tốt với cậu, biết rằng cậu đã bị cha mẹ đưa đi, qua nhiều năm, mỗi khi nhớ lại cô luôn lo lắng cậu không sống tốt.
Vì vậy, nếu ngay từ khi tái ngộ đã nhận ra nhau, Trình Trình chắc chắn sẽ rất vui.
Nhưng bây giờ đã một năm kể từ khi họ gặp lại, và qua cách cậu cư xử, rõ ràng là cậu đã sớm nhận ra cô, nhưng lại giấu diếm không nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play