Khác nhau ở chỗ lần này sau khi đến tiệm cơm, hai người đi thẳng xuống xe, không lén lút nắm tay nhau nữa, không phải thời gian không cho phép, mà là Trình Mạn sợ lại bị đồng nghiệp bắt quả tang.
Thím La hiển nhiên cũng nhớ tới chuyện này, vừa đến tiệm cơm nhìn thấy hai người đã lập tức nói: “Sao hai đứa lại vào đây rồi? Làm vừa rồi thím còn nhìn qua cửa sổ xe để xem.”
Yến Mẫn Chi không rõ tình huống, nghi ngờ hỏi lại: “Xem cái gì?”
Thím La trêu ghẹo nhìn hai người, trả lời: “Xem bọn họ có ở trong xe không đấy.”
Vẻ mặt của Lục Bình Châu vô cùng bình tĩnh, Trình Mạn thì đỏ mặt, giấu đầu lòi đuôi đứng lên nói: “Cháu đi tìm chổi quét rác.” Lục Bình Châu thấy thế, cũng vội vàng đứng dậy đi làm việc.
Hai người vừa mới vào sau bếp, Trần Tiểu Bình đã mang vẻ mặt ngạc nhiên bước vào tiệm cơm quốc doanh: “Mọi người có nhìn thấy gì không? Có một chiếc ô tô đậu trước cửa tiệm cơm chúng ta, không biết là của ai, đậu ở đây làm gì?”
Mặc dù trong số những người đến tiệm cơm của bọn họ ăn cơm có không ít lãnh đạo của các nhà máy quốc doanh, nhưng ở thời điểm hiện tại lãnh đạo không nhất định sẽ có xe ô tô để đi lại, chỉ cần đi xe hai bánh thôi cũng đủ để khoe khoang rồi.
Cũng bởi vì hiếm thấy, cho nên Trần Tiểu Bình mới ngạc nhiên như vậy.
Nói xong thì không thấy mọi người lên tiếng phụ họa, Trần Tiểu Bình nhịn không được hỏi: “Mọi người không tò mò sao?” Thím La nói với giọng điệu thản nhiên: “Chúng tôi đã biết là ai lái xe đến, đương nhiên sẽ không tò mò rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT