Bà giả vờ tỏ vẻ quý phái, phất tay cho ta đứng dậy: "Nghe Quận chúa nói ngươi cũng không tệ. Tuy xuất thân thấp kém một chút, nhưng biết an phận thủ thường, cũng không uổng công ai gia chỉ định cho ngươi mối hôn sự tốt đẹp như vậy.
"Chỉ tiếc cho mấy vị nữ tử cùng khoa với ngươi, mỗi người đều thông minh lanh lợi, nhưng sau khi thành thân, nhà nào cũng gà bay chó chạy, không một ngày yên ổn."
"Quận chúa, ngươi nói xem, có phải ai gia lớn tuổi nên mắt mờ rồi không? Những mối nhân duyên mà ai gia chọn cho họ, chẳng lẽ lại chọn nhầm uyên ương hay sao?" Thái hậu cười nhạt, hỏi.
Nam An Quận chúa vội vàng phụ họa, cười đáp: "Trưởng tỷ thật biết nói đùa. Những nữ tử đỗ đạt qua kỳ thi đó, đều xuất thân từ những gia đình nhỏ, thậm chí có người chỉ là con nhà nông bần hàn. Được bước chân vào cửa nhà thế gia quý tộc như chúng ta, đó chẳng phải là phúc phận từ trên trời rơi xuống hay sao?”
"Vậy mà họ lại dựa vào chút chữ nghĩa trong đầu, kiêu căng ngạo mạn, tự cho rằng có thể đảo lộn cả nhà chồng. Nếu tất cả đều ngoan ngoãn, hiểu chuyện như Lệnh Nghi, chẳng phải đời sống trong gia tộc sẽ yên ổn hơn nhiều sao?"
Nghe hai tỷ muội họ tung hô, tâng bốc lẫn nhau, ta không khỏi bật cười lạnh trong lòng.
Cái gọi là kỳ thi mở ra cho những nữ tử có chí lớn trong thiên hạ, thực chất chỉ là một "đại hội tuyển phi" mà Thái hậu dùng để lôi kéo bè cánh cho thân tín của mình.
Những nữ tử từng tranh tài với ta trong khoa cử, mỗi người đều tài hoa xuất chúng, nhưng sau khi đỗ đạt, thứ chờ đợi họ không phải là quan chức hay địa vị, mà là một đạo thánh chỉ ban hôn.
Thương thay Thương Trạch Bình, nàng giỏi thơ văn, xuất khẩu thành thơ, lại bị gả làm kế thất cho một lão Tể tướng đã ngoài sáu mươi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT