Tống Chiêu Lễ vừa dứt lời, tay Kỷ Tuyền đang giơ giữa không trung khựng lại.
Vài giây sau, trong văn phòng vang lên tiếng cười gượng gạo của tổng giám đốc Lý: "Anh nghe ai nói vậy? Đều là bịa đặt, hoàn toàn không có chuyện đó..."
Tổng giám đốc Lý nói xong, đứng dậy ân cần rót trà cho Tống Chiêu Lễ.
Tống Chiêu Lễ ngồi yên trên ghế sô pha, tuy không hề cử động nhưng lại khiến người ta cảm thấy áp lực vô hình: "Không có à?"
Tổng giám đốc Lý quay lưng rót trà cho Tống Chiêu Lễ, trong lòng thầm mắng chửi người tung tin đồn đến mười tám đời tổ tông, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh: "Không có chuyện đó đâu."
Nói xong, tổng giám đốc Lý bưng tách trà đi tới trước mặt Tống Chiêu Lễ, khom người đặt tách trà trước mặt anh, cam đoan chắc chắn: "Tống tổng, anh yên tâm, nhân viên của Vạn Thịnh chúng tôi tuyệt đối không có vấn đề gì về nhân phẩm."
Tống Chiêu Lễ khẽ nâng mí mắt, trông như đang cười nhưng nụ cười lại không chạm tới đáy mắt: "Tôi nghe nói còn có cả ảnh nữa."
Tổng giám đốc Lý bịa chuyện không chút do dự: "Chỉ là trò chơi tình thú giữa những cặp đôi trẻ thôi, chuyện này..."
Tổng giám đốc Lý nói đến đây, ngập ngừng, cuối cùng cười nói: "Chuyện này chúng tôi không tiện can thiệp."
Tống Chiêu Lễ: "Cặp đôi trẻ?"
Dù sao tổng giám đốc Lý cũng là cáo già, trước sự chất vấn của Tống Chiêu Lễ, sắc mặt vẫn không đổi: "Theo tôi được biết, người trên xe với Kỷ Tuyền tối qua là bạn trai cô ấy. Chuyện của đôi trẻ, chúng tôi..."
Tổng giám đốc Lý cười gượng gạo, chỉ vài câu đã phủi sạch mọi vấn đề liên quan đến nhân phẩm của Kỷ Tuyền.
Tống Chiêu Lễ mỉm cười, ánh mắt không gợn sóng: "Ồ?"
Tống Chiêu Lễ vừa dứt lời, cửa văn phòng vang lên tiếng gõ từ bên ngoài.
Tổng giám đốc Lý đã bị khí thế của Tống Chiêu Lễ áp chế đến mức gần như không thở nổi, nghe thấy tiếng gõ cửa vội vàng nói: "Vào đi."
Vừa dứt lời, Kỷ Tuyền đẩy cửa bước vào.
Ánh mắt hai người chạm nhau, tổng giám đốc Lý nháy mắt ra hiệu với Kỷ Tuyền, sau đó đột nhiên cười, quay sang nói với Tống Chiêu Lễ: "Tống tổng, nếu anhkhông tin, có thể trực tiếp hỏi Kỷ Tuyền."
Nói xong, tổng giám đốc Lý quay trở lại bàn làm việc.
Kỷ Tuyền vừa nãy ở bên ngoài đã nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện của hai người, lúc này cô vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình thản, nhìn thẳng vào Tống Chiêu Lễ: "Tống tổng muốn biết gì ạ?"
Tống Chiêu Lễ nhếch môi: "Không có gì."
Thấy Tống Chiêu Lễ không hỏi thêm nữa, tổng giám đốc Lý nhân cơ hội đề cập đến chuyện hợp tác ngay lập tức.
Tống Chiêu Lễ dựa vào ghế sô pha với tư thế lười biếng, trông có vẻ ăn chơi trác táng, nhưng những câu hỏi anh đưa ra lại vô cùng sắc bén.
Sau vài vòng trò chuyện, tổng giám đốc Lý có chút đuối sức, ngồi xuống bàn làm việc, lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán.
Tống Chiêu Lễ gần như đã hết kiên nhẫn: "Nói suông không có tác dụng."
Tổng giám đốc Lý hiểu ý của Tống Chiêu Lễ, vội vàng nói: "Tôi sẽ sắp xếp xe ngay bây giờ, tôi sẽ cùng anh đi khảo sát thực tế.
Tống Chiêu Lễ liếc xéo ông ta: "Tổng giám đốc Lý bận trăm công nghìn việc, vậy mà vẫn có thời gian à?"
Tổng giám đốc Lý: "Có..."
Tổng giám đốc Lý vừa nói "có", chợt nhận ra điều gì, ngập ngừng một chút rồi dè dặt hỏi: "Tôi quả thực có chút bận, nếu Tống tổng không phiền, thì để quản lý Kỷ đi cùng anh nhé?"
Tống Chiêu Lễ khẽ cười: "Khách tùy chủ."
Tổng giám đốc Lý: "..."
Mười mấy phút sau, Kỷ Tuyền xuất hiện trên xe của Tống Chiêu Lễ.
Kỷ Tuyền cầm một tập tài liệu, vừa xem tài liệu vừa báo cáo với Tống Chiêu Lễ về tiến độ hiện tại của dự án một cách nghiêm túc.
Tống Chiêu Lễ đưa tay kéo cổ áo sơ mi, để lộ một loạt dấu hôn mờ ám trên cổ.
Kỷ Tuyền nói xong, vừa ngẩng lên đã nhìn thấy cảnh này, trong đầu lóe lên vài hình ảnh không thể diễn tả bằng lời, khẽ nhíu mày.
Tống Chiêu Lễ thấy cô nhíu mày, nhướng mày: "Nói xong rồi à?"
Kỷ Tuyền: "Nói xong rồi."
Tống Chiêu Lễ nhìn cô với vẻ trêu đùa: "Sợ tôi à?"
Kỷ Tuyền ngồi thẳng lưng, mỉm cười lịch sự: "Không sợ, Tống tổng là chính nhân quân tử chứ không phải kẻ tiểu nhân."
Tuy Kỷ Tuyền nói năng rất đúng mực, nhưng Tống Chiêu Lễ vẫn nghe ra được ý tứ sâu xa trong lời nói của cô.
Câu nói đó nào phải khen anh quân tử, rõ ràng là đang mỉa mai anh là tiểu nhân.
Nghe vậy, đôi mắt sâu thẳm của Tống Chiêu Lễ thoáng hiện ý cười: "Quản lý Kỷ yên tâm, đều là người trưởng thành cả rồi, tôi sẽ không vì chuyện cô vô tình ngủ với tôi một lần mà bắt cô chịu trách nhiệm đâu."
…..
Cảm ơn các bạn đã theo dõi !!!
Vào trang của Tummnee để xem thêm nhiều bộ truyện mới nhé <3>
Donate:
Momo 0349153910 Lê Thị Thu Trang
Agribank 5011205136787 Lê Thị Thu Trang nhé !!!
Chúc các bạn đọc truyện vv <33>