Liêu Bắc tuy là ân nhân nhưng danh không xứng thực. Còn Tống Chiêu Lễ là ân nhân thực sự, lại khó nói nên lời.
Khi Kỷ Tuyền cầm chăn mỏng ra, Tống Chiêu Lễ và Liêu Bắc đang trừng mắt nhìn nhau.
Kỷ Tuyền bước tới, đưa chăn cho Liêu Bắc, mỉm cười: "Liêu tổng, ngại quá, chỉ có thể để anh ngủ tạm trên ghế sofa một đêm."
Liêu Bắc cười nhận lấy: "Không sao, là tôi ngại quá, giờ này còn làm phiền hai người."
Kỷ Tuyền: "Anh cũng là có lòng tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT