Thi Trường Uyên sẽ luôn bị lời nói của nấm đánh mạnh vào tâm can khiến hắn hưng phấn muốn đem mọi thứ tốt nhất thiên hạ dâng đến trước mặt y.
Nhưng nấm nhỏ lại không muốn bất cứ thứ gì, điều này khiến hắn căn bản không biết phải làm sao.
“Thật ra ta vẫn thích nơi này.” Lâm Linh nhón chân lên, hôn Thi Trường Uyên cái nữa sau đó nắm tay Thi Trường Uyên đi sâu vào trong.
Dưới ánh hoàng hôn, Lâm Linh chỉ vào bãi đất trống cạnh hồ nước, dáng vẻ như đang chỉ giang sơn của mình——
“Ở đây chúng ta có thể xây một căn nhà nhỏ, loại có sân nhỏ sau đó có thể giả vờ sống ẩn dật.”
Thi Trường Uyên cảm thấy thích thú trước cách dùng từ của: "Giả vờ sống ẩn dật?"
Lâm Linh gật đầu, rất lý lẽ nói: “Đúng vậy! Bởi vì chàng là hoàng đế, mỗi ngày đều phải lên triều phê tấu chương không thể thật sự sống ẩn dật được. Hơn nữa, đây là giang sơn mà chàng vất vả đoạt về mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play