Lâm Linh:...?
Trên đầu nấm chậm rãi xuất hiện một dấu chấm hỏi, Thi Trường Uyên cũng dùng ánh mắt khó hiểu nhìn nàng ấy, cảm thấy thứ bị bệnh không phải là chân mà là đầu.
Khi đó Liễu Tương Dư mới nhận ra mình đã cư xử không đúng mực trước hoàng đế. Nàng ấy nhanh chóng tạ tội nhưng Thi Trường Uyên phớt lờ nàng ấy và xách nấm tinh rời đi.
Đến lượt nấm tinh hoảng sợ, Thi Trường Uyên không nói thêm lời nào cho đến khi bế y lên xe ngựa.
Một mình trong xe ngựa, Lâm Linh nhìn vẻ mặt không vui của Thi Trường Uyên thì xích lại gần hắn sau đó dùng ngón trỏ móc ngón trỏ của đối phương.
“Đừng giận mà.”
Thi Trường Uyên rũ mắt, liếc nhìn ngón tay của Lâm Linh, vẻ mặt không thay đổi: “Không có giận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT