Trước lạ sau quen, lúc này Bạch Quân Quân cũng không cần để đám tỳ nữ vén rèm xe ngựa giúp nữa mà đích thân vén rèm. Vừa ngồi xuống bên cạnh Văn Nhân Phinh Đình, nàng đã xắn tay áo lên chuẩn bị ăn.
Văn Nhân Phinh Đình: “…”
Bạch Quân Quân liếc nàng ta một cái: “Không phải ngươi bảo ta ăn đó sao? Ta đang ăn đây.”
Văn Nhân Phinh Đình: “…”
“Con người ngươi thật là kỳ lạ quá đi, nếu không thích thì bảo đầu bếp đừng có làm là được, sao cứ phải tra tấn ta như vậy chứ?”
Bạch Quân Quân vừa nói, vừa lặc lè rót cho mình một chén canh đại bổ.
Văn Nhân Phinh Đình trợn tròn mắt nhìn một lúc lâu, sau đó khuôn mặt xuất hiện ý cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play