May nhờ có món đá bào vị xoài, Bạch Quân Quân bọn họ đã thoát được mấy lời lải nhải của lão Khâu thúc.
Vài ngày bình an trôi qua, lúc này, đám giặc cỏ bên ngoài đã sớm đi theo Hắc Lục, hoàn toàn biệt tăm biệt tích.
Cũng không biết là chạy tới huyện trấn khác hay là trốn tới chỗ nào đó ở rể.
Đương nhiên, tạm thời Lý Văn Li và Bạch Quân Quân không quản nổi mấy việc này, bọn họ rình Hắc Lục thêm hai ngày, cuối cùng vào một buổi tối trăng khuất gió dày, chậm rãi tới đại lao của huyện lớn.
Lúc này Hắc Lục đã chẳng khác gì người chết hồi hồn, có điều hắn ta đã phải chịu không ít di chứng. Ít nhất, hắn ta không chịu nổi nơi tối tăm ẩm ướt này, chỉ cần phòng giam tắt đèn, hắn ta sẽ gào rống lên như sắp bị cắt tiết tới nơi.
Nhà lao của huyện lớn đã lâu không có mấy ai ra vào, bây giờ vất vả lắm mới bắt được một người, ấy vậy mà hắn ta lại là một tên ẻo lả, tối không được, ẩm ướt cũng không được. Nếu không chịu được, hắn ta sẽ kêu lên như quỷ đói, tới khi có người phản ứng lại hắn ta mới thôi.
Khó khăn lắm mới bắt được phạm nhân, cũng đâu thể mới nhốt một ngày đã ngược đãi hắn tới chết được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play