Nhìn giấy mực bút nghiên quý giá ở trên bàn, Bạch Quân Quân không khỏi nhướng mày: “Ai đưa đến thế?”
Trong thời buổi loạn lạc này không chi có mỗi củi gạo dầu muối là đắt mà phàm là những sản phẩm thủ công cần sức người sức của chế tạo ra đều rất đắt.
Bởi vì năng lực sản xuất ở thời cổ đại yếu nên giấy mực bút nghiên này vốn đã quý giá rồi, trong thời buổi loạn lạc hiện nay lại càng quý giá hơn.
Mấy ngày nay Bạch Táp Táp đều luyện chữ cho mấy đứa trẻ ở trên bùn cát hoặc là trên bàn ướt, hôm nay lại là lần đầu tiên dùng giấy mực bút nghiên.
Tuy rằng Bạch Quân Quân đã đưa túi tiền có được từ việc bán gạo cho Bạch Táp Táp nhưng nàng không tin một người keo kiệt như Bạch Táp Táp sẽ mua giấy mực bút nghiên.
Quả nhiên Bạch Táp Táp vui mừng cong môi lên, lộ ra hàm răng nhỏ trắng tinh: “Ngày hôm qua Diêm chưởng quỹ đưa tới đấy, nàng ấy nói trong quán có rất nhiều hàng hóa tích trữ của quý nhân nhưng mà quý nhân đều ở nhà không dám xuất hiện, số bút mực đó ở trong kho đến mức mốc meo rồi, vứt đi cũng đáng tiếc cho nên mới đưa cho bọn muội.”
Chủ yếu là do ngày hôm qua lúc Diêm chưởng quỹ đến thăm, nhìn thấy Bạch Táp Táp đang ngồi xổm dưới đất dạy ba đứa trẻ viết chữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT