“Hầy, lão hủ chỉ là thôn phu quê mùa có kiến thức gì đâu, để không làm ảnh hưởng phán đoán của công tử tốt nhất ta đừng đi, tránh cho mất mặt xấu hổ.”
“Lão Khâu thúc ngài nói gì vậy, kể từ khi Vương đại phu qua đời, ít nhiều gì cũng đã nhờ ngài mọi người mới tụ tập lại lần nữa, bây giờ có chuyện lớn muốn thương lượng, ngài không đi là không thể phục chúng.”
Tiểu Thiền không hổ là người phát ngôn của đội bảy người, nói chuyện kín kẽ không lọt nước khiến người ta không thể phản bác.
Lão Khâu thúc sốt ruột nhìn Bạch Quân Quân, chờ Quân Quân cô nương cứu ông trong dầu sôi lửa bỏng.
Nhưng Bạch Quân Quân lại ho nhẹ một tiếng nói: “Sư phụ, nếu Tiểu Thiền đã nói vậy thì sư phụ đừng từ chối nữa, ta nghĩ vị công tử kia không thật sự muốn sư phụ đưa ra chủ ý đâu, sư phụ cứ phối hợp lắng nghe một chút, rồi quyết đoán đòi truyền đạt cho đội ngũ là được.”
Ngụ ý chọn một người đi qua đó làm ống loa là được.
Lão Khâu thúc ngước mắt: “Không ấy cháu thay mặt ta đi đi, dù sao ta còn phải trông nom mấy hài tử này bắt cá…”
“Người ta mời sư phụ mà, sư phụ phái ta đi thì kỳ cục lắm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT