Bằng cách ấy, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li gặp được thủ lĩnh của Ủng Tây Quân dễ như trở bàn tay. Ủng Tây Quân đối đãi với bọn họ như đấng bề trên, không xảy ra bất cứ xung đột nào.
Vị thủ lĩnh nghe xong lời tự thuật và kế hoạch của Văn Li, vẻ mặt có phần đắn đo.
“Sứ giả đại nhân, ngài nói muốn để chúng ta hợp tác với Triều Dương Quân. Nhưng có điều... không dám giấu ngài, chúng ta có thể đứng vững ở nơi này, trước nay chưa từng dựa vào ai khác, mà đều nhờ tự lực tự cường. Khi nãy hắc long hiển linh, tất nhiên chúng ta tin tưởng các ngài vô điều kiện, nhưng niềm tin này chỉ dành cho Hắc Long Tôn và Hắc Long Quân, Triều Dương Quân, chúng ta thật sự không thể tin được.”
Suy cho cùng, Triều Dương Quân bây giờ đã không còn là Triều Dương Quân năm ấy nữa, từ khi Đại hoàng tử vọng tưởng ngai vàng, dấy binh tạo phản, Triều Dương Quân đã không còn bảo vệ bá tánh nữa.
Lúc ấy Triều Dương Quân dồn toàn bộ lực lượng, nơi này chỉ còn lại dân chúng tay không tấc sắt, Tuyên Uy Quân cháy nhà hôi của, dành được thành trì dễ như trở bàn tay. Vì mạng sống của mình, dân chúng chỉ có thể trốn đến nơi cằn cỗi này.
Dù sau này Triều Dương Quân lui về đây, mọi chuyện cũng đã muộn màng, bọn họ cũng chỉ có thể chiếm cứ vùng ngoại thành, vùng phía tây đã đổi chủ từ lâu.
Cũng vì thế, dân chúng không thể không tự mình cầm vũ khí, đối phó với Tuyên Uy Quân là điều tất nhiên. Còn về phần Triều Dương Quân đã từng bỏ rơi bọn họ, bây giờ lại mặt dày chạy tới đây đòi hợp tác. Cho dù có hợp tác với Triều Dương Quân đi chăng nữa, nhưng tới khi đánh lui Tuyên Uy Quân, Triều Dương Quân sẽ đối phó với Ủng Tây Quân bọn họ thế nào đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT