Nếu hắn cương quyết muốn tiến lên có khi hai bên sẽ dấy lên hồi tranh đấu, trước mắt trong tay hắn toàn là người mình, nếu hao tổn sẽ bị quan trên cài nằm vùng vào, đây là mất nhiều hơn được.
Với lại thiên hạ đại loạn, sĩ tộc này giờ thì trông nghèo túng nhưng khi tân hoàng đăng cơ không chừng bọn họ lại phất lên.
Giờ cho qua một chuyện cũng là kết thiện duyên cho ngày sau.
Cho nên tiểu tướng không gây khó dễ gì nhiều, phất phất tay nói: “Vậy à, thế các ngươi rời đi nhanh đi, tránh cho bên trên ra lệnh trưng binh, các ngươi không ai chạy được bị sung quân hết.”
“Đa tạ tiểu tướng quân, còn tên giặc cỏ này…”
Thái Giang che lại chỗ trúng tên trên ngực, mặt như tro tàn nằm trên mặt đất.
Tiểu Thiền nhìn thoáng qua Thái Giang vẫn còn thở mà có chút không cam lòng, vất vả lắm mới giết hết đám người này, cố tình còn để lại một tên tam đương gia, nếu thả hổ về rừng chẳng phải nguy hiểm lắm sao?
Nhưng mà tiểu tướng quân lại vung tay lên: “Giặc cỏ giao cho chúng ta xử lý, chuyện trong thôn chúng ta cũng sẽ tiếp nhận.”
“Nếu đã vậy thì xin làm phiền tiểu tướng quân.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT