Tiếp theo, Đan Hạc tiên sinh, Sơn Hải tiên sinh thậm chí Lâm nương Tử cũng nhao nhao bày tỏ ý kiến.
Nhìn bọn họ nói hình như thật sự như vậy, thôn dân lại nhìn kỹ những người của thôn hoả tộc đang làm việc không dừng tay, lúc này mới nhìn ra sự khác biệt.
Vốn cho là bọn họ ném mạ lung tung, nhưng bây giờ nhìn lại, đám mạ kia nhìn thì như bị ném lung tung, trên thực tế tất cả đều nghiêng nghiêng đâm vào trong ruộng nước, hơn nữa mỗi một gốc mạ đều đứng thẳng, cũng không nằm xuống.
Mọi người lúc này mới thoáng yên tâm.
Hơn một ngàn người này so với người trong thôn bọn họ cũng nhiều hơn, hơn nữa trên tay mỗi người đều có vũ khí, nhìn bọn họ giơ tay nhấc chân phát ra lực lớn là có thể biết bọn họ đều là người tàn độc từng thấy máu. Người như này ở thời loạn lạc hoặc là kiêu hùng hoặc là tội phạm, đều đang dốc hết nhiệt huyết để có được tiếng tăm lợi lộc, nào giống người trước mắt không có việc gì chạy tới làm ruộng cho bọn họ.
Trưởng thôn thật sự nghĩ không ra, nhìn trong chốc lát cuối cùng nhịn không được mở miệng hỏi Vũ Văn Loan Phi trước đó bắt chuyện với mình đồng thời cũng là người hiền lành nhất: "Các ngươi... Từ đâu tới đây? Xưng hô như thế nào?"
"Chúng ta đến từ Vùng đất vô chủ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT