Cứ như thế, Vũ Văn Kỳ ở lại đây làm khánh ba ngày rồi mới dẫn binh rời đi. Được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đầy đủ, binh sĩ dưới trướng Vũ Văn Kỳ chuẩn bị nhổ trại quay về.
Mắt thấy thời tiết càng lúc càng lạnh, bọn họ phải nhân lúc tuyết còn chưa rơi để quay về chốn cũ, nếu không tuyết đầu mùa rơi, đường lên núi Mộc Phong sẽ chẳng còn dễ đi nữa.
Biết bọn họ phải đi, tộc Thôn Hỏa nhiệt tình còn nướng hết số nấm hái mấy ngày nay lên, đưa cho bọn họ làm quân lương cầm đi trên đường.
Đáng ra Vũ Văn Kỳ tới đây để chi viện, ở đây ăn chực nhà người ta mấy bữa thì không nói, còn có bao lớn bao nhỏ để cầm về, hắn càng nghĩ càng thấy ngại.
“Không cần phải ngại, ngươi còn phải gánh vác nhiệm vụ lớn lao như thế, về sau chúng ta có thể ra ngoài làm ăn buôn bán hay đều phụ thuộc vào ngươi cả đó.”
Bạch Quân Quân vỗ vai Vũ Văn Kỳ, thái độ “qua sông phải lụy đò”.
Vũ Văn Kỳ trịnh trọng gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT