Phụ vương bày ra trăm phương ngàn kế đi đến bước này, vất vả lắm mới đạt được ý muốn, sao hắn có thể trơ mắt nhìn phụ vương hai tay dâng cho người khác?
Vũ Văn Phong siết chặt tay, không thể nào cam lòng được.
Vũ Văn Tuyển, một đứa danh không chính ngôn không thuận như vậy, hắn không xứng có được tất cả những thứ này.
Nhìn Vũ Văn Phong vẫn còn bảy ra vẻ mặt khó chịu, Vũ Văn Kỵ cực kỳ thất vọng:
“Ngươi cho rằng vị trí này dễ ngồi lắm sao? Cho dù có được truyền ngôi, kế vị đường đường chính chính còn chưa chắc đã ngồi vững, chứ đừng nói tới thời loạn thế này. Hơn nữa, với đức hạnh như vậy của ngươi, có ngồi được tới ba ngày không.” Trong mắt Vũ Văn Kỵ tràn ngập vẻ khinh thường.
Vũ Văn Phong muốn phản bác, nhưng trông thấy phụ thân giận dữ như vậy, hắn lại chẳng nói nên lời.
Vũ Văn Kỵ hận rèn sắt không thành thép, răn dạy Vũ Văn Phong thêm một tràng, lúc này hắn mới hậm hực rời khỏi Ngự Thư Phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play