Sáp ong được chế tạo từ phần bỏ đi của tổ ong, cho dù đàn ong mật trong không gian có phát triển thịnh vượng đến đâu đi chăng nữa thì cũng chưa chắc đã đủ để đáp ứng hết mọi thứ.
Tốc độ sử dụng sáp ong sắp vượt qua tốc độ làm mật của bầy ong rồi.
Trở lại vào trong không gian, hai người thẫn thờ nhìn chỗ sáp ong tồn đọng cuối cùng.
“Còn có chút ít thế này, chỉ e chẳng bao lâu nữa mọi người sẽ lại phải dùng tới đuốc và dầu hỏa.” Bạch Quân Quân tỏ vẻ phiền muộn.
Là một cao nhân chuyên tích trữ đồ, sao bọn họ có thể trơ mắt nhìn đồ đạc của mình cạn sạch? Ngày mai bọn họ sẽ lại ra ngoài một chuyến, tìm xem ở đây có tổ ong mật để trộm về.
“Tài nguyên mà đám ong mật này tạo ra dù sao cũng là hữu hạn, cho dù chúng ta có mở trại nuôi ong cũng vẫn phải chịu quy ước mùa vụ, cứ nên nghĩ cách khác thì hơn vậy.”
“Ngoài sáp ong ra thì còn gì nữa đâu? Dầu hỏa cháy hết còn nhanh hơn, và lại đuốc gỗ cũng chẳng tốt cho môi trường.” Bạch Quân Quân thở dài: “Nếu như có điện thì tốt rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT