Nhìn đầu mày đuôi mắt của Lệ Vi Lan đều như gió xuân thổi qua, hơn nữa loại vui vẻ này đích thực là từ tận đáy lòng mà toát ra, không hề có chút giả tạo nào, Hi Nam không nhịn được nhìn nắm thóc nhỏ trong tay anh từ trái sang phải, suýt nữa nghi ngờ có phải mắt mình có vấn đề hay không, nên mới không phát hiện ra sự kỳ diệu của nắm thóc nhỏ này.
Hắn nhìn kỹ một lúc lâu đột nhiên nhận ra điều gì đó, kêu lên một tiếng: “Lệ ca, nắm thóc này là...”
Lệ Vi Lan lúc này mới hoàn hồn, còn chưa kịp nghĩ nhiều thì đã lật tay úp nắm thóc lại, có chút cảnh giác nhìn Hi Nam đang biểu lộ vẻ cuồng nhiệt trước mặt: “Sao vậy?”
Trong mắt Hi Nam sáng lấp lánh: “Lệ ca, nắm thóc này là thóc không ô nhiễm sao? Em nhìn hình dạng, kích thước, hạt và màu sắc của nó, không thể nhầm được! Có phải em hoa mắt rồi không? Sao có thể chứ?”
Sau ngày tận thế, vì sự kích thích kép của vi-rút và bức xạ thiên thạch, thóc đã biến dị rất nhiều.
Màu sắc xuất hiện đủ loại thóc ngũ sắc, hạt có loại to bằng ngón tay út nhưng cắn vào thì chẳng có chút hương vị nào, dinh dưỡng cũng không đủ, còn có loại hình ngôi sao năm cánh kỳ quái, nhưng Hi Nam dám chắc, hắn tuyệt đối không nhìn nhầm, nắm thóc mà Lệ ca vừa cầm trong tay, chính là loại thóc chỉ có trước ngày tận thế, bình thường đến không thể bình thường hơn, phổ thông đến không thể phổ thông hơn.
Nhưng trong thời đại này, càng bình thường thì lại càng bất bình thường!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play