Quá quý giá chắc chắn không thích hợp, vậy thì tặng gì mới có thể thể hiện được lòng biết ơn của mình đây?
Tốt nhất là món quà thực sự có thể bày tỏ được tấm lòng của mình mà không khiến đối phương cảm thấy gánh nặng.
Trầm Chanh suy nghĩ một lúc, ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt hàm tiếu lại ẩn chứa sự mong đợi của Lệ Vi Lan, sự ngượng ngùng trong lòng dâng lên, cô đột nhiên nghĩ đến ba chữ: về nhà ngoại.
Đúng vậy, họ trở về thời đại của cô, về tổ ấm nhỏ của cô, chẳng phải là cùng cô về nhà ngoại sao.
“Anh đều nhớ à...” Cô chỉ nhắc đến tên một lần, nhưng Lệ Vi Lan đã ghi nhớ chắc chắn tất cả những chi tiết đó trong lòng.
Anh phải quan tâm, để ý đến mọi thứ của cô nhiều như thế nào, mới có thể nhớ rõ ràng mọi thứ như vậy chứ?
“Tất nhiên là nhớ rồi. Dù sao thì, đó đều là bạn của Chanh Chanh mà.” Lệ Vi Lan nhướng mày, nở một nụ cười hơi tà mị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT