Trầm Chanh ra khỏi cửa thì thấy trên cây đã nhú những chồi xanh mới.
Cô nhận ra rằng, mùa xuân ở đây đã đến.
Cô đã tự ăn một số thực phẩm dự trữ trước đó, một số thì gửi đến ngân hàng thực phẩm, dù sao cũng không lãng phí.
Mặc dù chiếc điện thoại cũ vẫn không mở được, nhưng trong lòng Trầm Chanh lại có một sự chắc chắn khó hiểu, cô tin rằng mọi thứ trong thế giới đó vẫn đang vận hành theo một cách không khiến người ta phải lo lắng, và cô cũng tin rằng, có lẽ khi mọi thứ ở thế giới đó kết thúc, giống như cô từng chờ đợi những ngày chơi game và phá đảo trò chơi cùng tên, có lẽ khi “trò chơi” của thế giới đó kết thúc, cô sẽ có thể nhìn thấy bạn trai của mình.
Không biết tại sao, lần chờ đợi này lại không khó khăn như lần trước.
Trầm Chanh đang đếm từng ngày.
Cô vẫn sẽ đặt điện thoại lên bộ sạc mỗi ngày, mặc dù điện thoại không còn sáng đèn, mặc dù màn hình điện thoại không còn hiển thị, nhưng Trầm Chanh nhìn vào màn hình tối đen, lại không tự chủ được mà tưởng tượng ra dáng vẻ của Lệ Vi Lan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play