Mặc dù Lệ Vi Lan muốn bảo vệ Trầm Chanh, không muốn kể những chuyện này cho cô nghe, nhưng bản thân Trầm Chanh đã đoán ra cái gọi là ‘mồi nhử’ này là để làm gì.
Tận thế không thể câu cá... Mồi nhử chẳng lẽ là thứ họ dùng để câu thây ma?
Không cần Lệ Vi Lan nói, cô đã tưởng tượng ra cảnh tượng những dị năng giả này trói hoặc buộc ‘mồi nhử’ vào hoặc sau xe, kéo xe đi một vòng để câu một đàn thây ma, sau đó tập trung dùng dị năng hoặc vũ khí nóng bắn phá, đợi đến khi xong xuôi thì thu thập vật tư bất kể mồi nhử sống chết.
Trầm Chanh bị chính trí tưởng tượng của mình dọa sợ.
Cô không nhịn được nói với Lệ Vi Lan: “Chúng ta đi được không, tại sao phải làm mồi nhử cho họ chứ? Anh tìm cơ hội chạy ra ngoài vào ban đêm không được sao?”
“Anh biết.” Lệ Vi Lan nhẹ giọng nói: Kế hoạch ban đầu của anh là bị bán vào viện khoa học để làm ‘vật thí nghiệm’, nhưng xác suất một phần ba lại thất bại.
Anh không phản kháng trực tiếp, chỉ là tuân thủ nguyên tắc khiêm tốn, không muốn gây sự chú ý của quá nhiều người mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play