Cô dụi mắt.
Đầu vẫn hơi choáng.
Có lẽ là di chứng của việc “xuyên không”, cảnh tượng trước mắt mờ mờ ảo ảo, như phủ một lớp sương mù, nhưng trong cảnh tượng có hiệu ứng ánh sáng dịu nhẹ này, chỉ có một thứ đặc biệt rõ ràng: đó là một khuôn mặt đang chăm chú nhìn cô.
Có chút quen mắt...
Trầm Chanh mơ hồ “ừ” một tiếng, người kia đã đưa tay gạt đi mái tóc dài mơ hồ dính vào tai và hai bên má cô, yêu thương nhẹ nhàng hôn lên trán cô: “Chanh Chanh.”
Lệ Vi Lan không nói nên lời cảm xúc của mình lúc này.
Đội của Đường Luật tối nay vẫn chia phòng, mỗi người một phòng, ai ngờ anh vừa vào cửa đã thấy trên giường có một cục phồng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play