“...” Ánh mắt anh lóe lên.
“Mỗi ngày em đều nghĩ đến anh.” Trầm Chanh nhỏ giọng nói, “Em sợ những ngày em không thể lên mạng, sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra với anh, em sợ khi em lên mạng sẽ nhìn thấy một anh đầy thương tích. Những ngày này em ăn không ngon ngủ không yên, cho đến khi trò chơi đột nhiên xuất hiện trở lại.”
“...” Đôi mắt Lệ Vi Lan ngày càng mở to, ngày càng sáng, nhưng anh muốn nói gì đó, lại bị cảm giác chạm nhẹ trên môi ngăn lại.
“Không cho phép anh nói.” Trầm Chanh nhỏ giọng, nũng nịu lẩm bẩm, “Không cho phép anh nói những lời em không thích nghe, em không quan tâm, anh phải nghe em nói hết đã.”
Nếu không thì, có lẽ sẽ không còn dũng khí nữa.
“Em biết chắc chắn anh để ý đến em, em không quan tâm trước đây anh nói hối hận điều gì hay nguyện ý vì điều gì, em không muốn nghe. Trong hai tháng không thể nói chuyện với anh, em đã suy nghĩ rất rõ ràng rồi.”
Giọng Trầm Chanh nhỏ hơn một chút, nhưng ý tứ biểu đạt lại rõ ràng và kiên định, cô cảm thấy mặt mình nóng lên, nhưng dù thế nào đi nữa, cô nhất định phải nói cho anh biết ý mình: “Em không muốn để lại nuối tiếc suốt đời, em chỉ muốn trân trọng từng phút từng giây ở bên nhau hiện tại. Anh đã nói thích em, em chỉ muốn nói với anh, em cũng thích anh. Để ý đến anh, không muốn mất anh. Cuối cùng chúng ta có thể sống bên nhau hay không cũng không quan trọng, trên thế giới có rất nhiều người yêu xa thậm chí chưa từng gặp mặt, chúng ta ít nhất còn tốt hơn họ, chúng ta còn từng gặp nhau! Còn từng nắm tay nhau! Anh không được phép đối xử tệ bạc với em...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT