Chú cô bước nhanh lên, kéo cô lại: “Chanh Chanh, cháu đến rồi sao không nghe điện thoại của chú?”
Trầm Chanh vô tội nói nhỏ: “... Cháu làm việc mệt quá, hiếm khi về quê, ngủ quên mất, vừa tỉnh dậy đã đến ngay, sợ mọi người chờ lâu.”
**
Lệ Vi Lan đã năm ngày không có tin tức gì của cô.
Trước đây cô vẫn gửi ảnh cho anh, có khi là sự thay đổi của căn cứ, có khi là những câu chuyện nhỏ cô thấy ở căn cứ, cho nên mặc dù anh không ở căn cứ mà đang ở ngoài rèn luyện, tìm kiếm cơ hội đột phá và kinh nghiệm chiến đấu, nhưng trong lòng Lệ Vi Lan vẫn cảm thấy yên tâm.
Nhưng bây giờ thì khác.
Cô như con diều đứt dây, năm ngày liền không thấy đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play