“Cha con ư? Vậy thì người làm cha sao có thể đồng ý,” Trần Phong suy bụng ta ra bụng người, lập tức đưa ra hướng đi có thể xảy ra: Nghe thế này thì sắp có xung đột rồi. Còn ban quản lý tòa nhà... thì là cái gì vậy? Ban quản lý tòa nhà trước tận thế thường là ủy ban quản lý tài sản, dùng để duy trì trật tự và vệ sinh hành lang. Sao lại có thể có quyền sinh sát được? Lúc đó bên ngoài loạn như vậy, đuổi đứa trẻ ra ngoài chẳng phải là muốn hại chết người khác sao!
“Người làm cha đương nhiên không đồng ý rồi,” người phụ nữ thở dài, “Con cái nhà ai mà chẳng là con cái? Làm cha làm mẹ sao có thể nỡ lòng. Người cha đó là cảnh sát giao thông, ngày thường thì nắng mưa chẳng thấy mặt ở nhà, hôm đó trước khi ra ngoài, ông ấy đã nói rõ ràng với ban quản lý tòa nhà, ông ấy sẽ nhốt con mình trong nhà không cho chạy lung tung, lúc ra ngoài còn khóa thêm hai lớp khóa, rồi mới đi.”
‘... ‘ Trần Phong nghe mà nín thở.
Có lẽ vì nuôi nhiều trẻ mồ côi nên Trần Phong đặc biệt đồng cảm với trẻ con, nghe những trường hợp của những đứa trẻ này, trong lòng càng thêm khó chịu.
Nhớ lại cảnh tượng cuối cùng của cặp thây ma lớn và thây ma nhỏ, trong lòng Trần Phong nặng trĩu, càng thêm tiếc nuối cho bi kịch mà người phụ nữ này kể.
“Ông ấy vừa đi thì những người của ban quản lý tòa nhà đã cầm rìu đến phá cửa nhà họ.” Người phụ nữ nói đến đây thì thở dài.
Trần Phong hỏi: “Vậy không có ai ngăn cản sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT