Cô liên tục quan sát cẩn thận trong hai ngày, kỳ lạ là, con trai cũng không biểu hiện ra tức giận hay không vui, chỉ là dùng bạo lực lạnh, chơi trò tự kỷ, nếu phải nói chính xác thì chính là đã biến thành con trai nuôi bằng nhựa, bề ngoài thì cười ha ha, nhưng luôn cảm thấy trong lòng như có một ngọn núi lửa sắp phun trào vậy.
Ngay cả ánh mắt anh nhìn cô, Trầm Chanh cũng cảm thấy mình có thể đọc được hai chữ nghi ngờ và quan sát.
Nhưng Trầm Chanh cũng không biết giải thích thế nào.
Giải thích tại sao lại tự nhận là mẹ?
Lần đầu tiên nói “mẹ” anh không truy cứu kỹ, lần thứ hai nói “mẹ” thì tìm một cái cớ để lấp liếm, lần này trực tiếp gọi một tiếng “con trai” rồi lại nói một tiếng “mẹ”, thì làm sao mà lấp liếm được? Thiên tài logic cũng không lấp liếm được!
Trầm Chanh vô cùng đau buồn.
Lỡ miệng một cái, bây giờ thực sự trở thành chiến trường tu la không giải thích được, nghiệp chướng do mình tạo ra, mình phải gánh chịu. con trai mình tự chọc giận, chỉ có thể tự mình dỗ dành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT