“...” Sao bạch tuộc lại nói nhiều thế?
Trầm Chanh mừng vì Lệ Vi Lan không hiểu lời Quyển Quyển, nếu không thì anh ta cũng sẽ bị phiền chết như cô mất.
Còn chuyện ăn chiếc xúc tu còn lại của ngươi á? Không cần đâu.
Đã biết Quyển Quyển là sinh vật thông minh rồi, cứ ăn chân của nó mãi thì có cảm giác kỳ lạ như đang ăn tay người vậy, trước kia không biết thì thôi, bây giờ biết rồi... thì thấy kỳ kỳ.
Sau khi Quyển Quyển bò vào bể nước, nó thỏa mãn bơi một vòng chậm rãi dưới đáy bể, cảm nhận độ rộng của bốn bức tường và nhiệt độ nước thích hợp trong bể, những đồ trang trí khác như rong rêu, tảo nước, đá, lá sen trong quả cầu pha lê cũng theo nó rơi ra, từ từ ổn định trong bể, tăng thêm một chút xanh tươi cho căn cứ.
Quyển Quyển thỏa mãn nhìn xung quanh, há miệng, một đàn cá đủ màu sắc lập tức ồ ạt phun ra từ miệng nó, nhìn thoáng qua, sợ là có tới cả nghìn con, không biết làm sao mà bụng nó có thể chứa được.
Quyển Quyển chậm rãi vung vẩy chân nhỏ, vỗ ngực với Trầm Chanh: “Ao cá tôi nuôi cô cứ yên tâm! Khi nào muốn ăn cá thì nói với tôi một tiếng là được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play