Một bên Từ Chu nhìn mà muốn khóc: Thời buổi này người với gấu cũng có thể phát cẩu lương khiến lòng người chua xót sao? Trước đó hắn còn nghĩ, vị đại lão này cẩn thận thổi một lúc lâu như vậy, hóa ra là để đút cho con gấu ăn! Còn sợ con gấu ăn không tiện nên trực tiếp đút vào miệng từng miếng một, hắn nhìn mà thấy mình như ăn phải cả tấn thức ăn cho chó.
Trầm Chanh thì ngẩn ra một lúc rồi lại muốn gõ “AW” trong lòng.
Á á á, con trai sao mà chu đáo thế này!
Miếng nướng đầu tiên nướng xong đút cho mẹ trước, mẹ vui lắm! Đây chính là cảm giác nuôi con ngoan ngoãn hiểu chuyện, mẹ có bỏ bao nhiêu tiền cũng cam lòng!
Lệ Vi Lan nhìn con gấu ăn từng miếng một, lúc này mới yên tâm.
Anh làm tất cả những điều này hoàn toàn là tùy hứng, đến khi đút cho cô rồi mới nhớ ra cô chưa chắc đã ăn được đồ ăn của họ, lúc này thấy cô ăn từng miếng một rất vui vẻ, anh mỉm cười mím môi, khóe miệng lại ẩn hiện lúm đồng tiền nhỏ.
Trầm Chanh không nhịn được nữa, con gấu lớn ngồi phịch xuống bên cạnh anh, úp cái đầu to đùng của mình lên vai anh --- ừm, đúng là gánh nặng ngọt ngào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT