Nghĩ đến đây, Lệ Vi Lan mới uống nửa cốc nước, cuối cùng không còn quậy phá nữa, thực sự nằm vào giường, nhắm mắt lại: là cô đã hứa sẽ đợi anh khỏi bệnh rồi trò chuyện thâu đêm, anh nhớ rồi!
Chiều hôm đó, Trầm Chanh tan làm về không kịp vào game.
Cô và chị Mã bận rộn chuẩn bị bày sạp: Mặc dù nghe thì làm trái cây trộn và đĩa trái cây rất đơn giản, nhưng việc cắt, rửa, cân, đóng gói và phân loại vẫn cần phải làm thủ công, Trầm Chanh về nhà chuẩn bị một lúc, cùng chị Mã chuyển đống trái cây chất đống trong phòng của cô lên cốp xe của chị Mã.
Chị Mã nhìn thấy môi trường sống của Trầm Chanh, bạn cùng phòng của cô vẫn chưa về, nhưng đồ đạc trong phòng khách lại bày bừa khắp nơi, trông không giống thói quen sinh hoạt của cô gái nhỏ này.
Trong lòng chị bắt đầu nghi ngờ, trên đường đi, chị hỏi thăm Trầm Chanh: “Em chuyển đến đây bao lâu rồi?”
“Nửa tháng.” Trầm Chanh cũng nhận ra ánh mắt đánh giá của chị Mã từ khi bước vào nhà họ, nhưng cô không nhận ra mình có vấn đề gì, nên khi trả lời có chút lo lắng.
“Em để mấy thứ trái cây đó trong phòng mình...” Chị Mã do dự nói, “Phòng khách rộng như vậy, sao em không để ở đó?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play