Nằm ườn như cá mặn một hồi lâu, Quý Dữu không chỉ đói đến mức bụng sôi ùng ục, mà đầu cô cũng bắt đầu âm ỉ đau. Không còn cách nào khác, cô đành bò dậy, lục tung cả phòng, cuối cùng cũng tìm thấy hai ống dịch dinh dưỡng duy nhất của mình.

Hai ống Quý Dữu đang cầm trên tay là loại ống dịch dinh dưỡng rẻ tiền nhất, được sản xuất bởi "Hoa Thái" - tập đoàn thực phẩm lớn nhất Liên minh. Công ty Hoa Thái có cửa hàng trải rộng khắp Liên minh, mua bán rất tiện lợi, giá cả cũng cực kỳ rẻ, mỗi ống chỉ có 2 điểm tín dụng, là món ăn chính trên bàn cơm của đại bộ phận người dân nghèo trong Liên minh.

Hình dáng ống dịch dinh dưỡng trông giống như kem que ở thế kỷ 21, nhưng khi mở ra, bên trong là cháo trắng. Chỉ cần ăn một ống là tương đương với hai bát cơm lớn, rất no. Người dân bình thường mỗi ngày chỉ cần ăn ba ống là đủ năng lượng hoạt động.

Ống dịch dinh dưỡng được chia thành nhiều cấp bậc: cấp thấp, trung cấp, cao cấp... phân loại dựa trên nguyên liệu sản xuất và hương vị. Giá bán của ống dịch dinh dưỡng trung cấp là 50 điểm tín dụng một ống. Còn loại cao cấp, nghe nói được làm hoàn toàn từ thực phẩm tự nhiên, một ống dịch dinh dưỡng vị "cà chua trứng gà" có giá ít nhất 500 điểm tín dụng. Những loại ống dịch dinh dưỡng cao cấp làm từ nguyên liệu quý hiếm thì giá cả lại càng đắt đỏ.

Tất nhiên...

Dù là trung cấp hay cao cấp thì Quý Dữu cũng không có tiền mua, chỉ có thể ngắm nhìn mà thôi.

Haizzz...

Đến đây nửa năm rồi, Quý Dữu chỉ toàn ăn ống dịch dinh dưỡng cấp thấp. Hàng xóm của cô cũng vậy, hầu như đều ăn loại rẻ tiền nhất, nên đến giờ cô vẫn chưa được tận mắt chứng kiến sự khác biệt giữa ống dịch dinh dưỡng cao cấp và loại bình dân.

Tuy cuộc sống rất khổ cực, nhưng nhất định không thể để mất đi sự thi vị.

Quý Dữu bê một cái ghế, đặt lên đó một chiếc bàn bằng hợp kim, bày biện chén đũa ngay ngắn, cuối cùng đặt lên một bông hồng nhựa làm điểm nhấn. Nghi thức trước bữa ăn hoàn tất.

Quý Dữu tự giễu bản thân: "A ~~~ tôi đúng là kẻ đáng chết, thích tỏ vẻ tiểu thư đài các ~~~"

Sau đó...

Quý Dữu bẻ đôi ống dịch dinh dưỡng, chỉ ăn một nửa, nửa còn lại cô cẩn thận bọc kín miệng ống, để dành làm bữa sáng mai.

Không sai.

Chính là tiết kiệm như vậy đấy.

Ừm!

Người nghèo, để tiết kiệm tiền, có thể nghĩ ra đủ mọi cách hành hạ bản thân.

Thế nhưng, cô nhanh chóng nhíu mày, khuôn mặt trắng nõn nhăn nhó như cái bánh bao.

Cái này!

Cái này!

Cái thứ ống dịch dinh dưỡng chết tiệt này! Dù đã ăn bao nhiêu lần, ăn bao nhiêu ống đi chăng nữa, cái vị chua chát, tanh nồng, lợm lợm ấy vẫn khiến người ta khó nuốt trôi.

Trên đời này, sao lại có thứ ống dịch dinh dưỡng khó ăn như vậy chứ?

Rốt cuộc là ai?

Là tên đầu bếp ma quỷ nào đã phát minh ra thứ này?

Đây quả thực là một phát minh cực kỳ tàn ác, hủy diệt cả thế giới!

Quý Dữu nhét nửa ống dịch dinh dưỡng vào miệng, nuốt trọn xuống bụng, rồi lập tức, ngay lập tức, vội vàng bưng cốc nước lên, uống một hơi cạn sạch.

Một cốc, rồi lại một cốc, cô uống liền ba cốc nước lớn, cái vị kỳ quái trong miệng mới vơi đi phần nào.

Thực ra, ống dịch dinh dưỡng cấp thấp có mùi vị khó tả như vậy là có nguyên nhân. Bởi vì bản thân sản phẩm này được định vị là rẻ tiền, được mệnh danh là món ăn mà ngay cả người vô gia cư cũng có thể thưởng thức, nên ngay từ khi ra đời, giá bán ban đầu của nó chỉ là 0.5 điểm tín dụng. Mấy trăm năm sau, dù lạm phát thế nào, nó cũng chỉ tăng từ 0.5 lên 2 điểm tín dụng. Để làm được điều này, công ty thực phẩm vừa phải đảm bảo hàm lượng dinh dưỡng trong ống dịch dinh dưỡng không bị giảm, vừa phải hạ giá thành sản xuất, nên chỉ có thể hy sinh hương vị.

Thực tế, sau nhiều năm nghiên cứu, ống dịch dinh dưỡng cấp thấp hiện tại đã ngon hơn nhiều so với sản phẩm đời đầu. Loại đời đầu mới thực sự là "ẩm thực hắc ám".

Đối với điều này, đông đảo người dân nghèo khổ của Liên minh bày tỏ, với cái giá rẻ như vậy, có thể lấp đầy bụng, không đến mức cả nhà chết đói ngoài đường, thì họ còn đòi hỏi gì hơn?

Hương vị ư?

Không tồn tại.

Chỉ cần giá rẻ là được rồi, càng rẻ càng tốt.

Tuy nhiên, Liên minh tinh tế, các công ty thực phẩm sản xuất ống dịch dinh dưỡng cấp thấp lớn nhỏ ban đầu có rất nhiều, trong đó chiếm thị phần chủ yếu là ba công ty lớn: Hoa Thái, Chính Hưng, Mỹ Vị Giai. Ba công ty cạnh tranh lẫn nhau, khiến hương vị của ống dịch dinh dưỡng cấp thấp trên thị trường, trong điều kiện vẫn duy trì được dinh dưỡng và giá thành, cũng không ngừng được cải thiện, ít nhất là không còn chua chát và tanh nồng như hiện tại...

Thế nhưng...

Từ 50 năm trước, Hoa Thái đã bắt tay với một vị quan chức cấp cao của Liên minh, độc chiếm hoàn toàn thị trường ống dịch dinh dưỡng cấp thấp. Kể từ đó, hương vị của ống dịch dinh dưỡng cấp thấp không còn được cải thiện nữa.

Thời đại trăm hoa đua nở đã kết thúc.

Thực phẩm Chính Hưng biến mất, chuyển sang thành một công ty nghiên cứu vật liệu cơ giáp.

Mỹ Vị Giai vẫn tồn tại, nhưng chỉ tập trung vào nghiên cứu ống dịch dinh dưỡng trung và cao cấp, hoàn toàn từ bỏ thị trường cấp thấp.

Còn những công ty nhỏ khác ư? Đã sớm không biết chôn vùi ở xó xỉnh nào rồi.

Người dân Liên minh vừa yêu vừa hận công ty thực phẩm Hoa Thái.

Yêu ư?

Là bởi vì nhiều sản phẩm của họ có giá thấp, chỉ cần bỏ ra một ít tiền là có thể duy trì cuộc sống của cả gia đình.

Hận ư?

Tất nhiên là bởi vì họ không chịu tiến bộ, mấy chục năm rồi, hương vị của sản phẩm "ống dịch dinh dưỡng cấp thấp" không hề được cải thiện, thậm chí để hạ giá thành, họ còn sử dụng nguyên liệu kém hơn, dẫn đến hương vị ngày càng khó ăn.

Là kẻ thống lĩnh, Hoa Thái chiếm lĩnh toàn bộ thị trường ống dịch dinh dưỡng cấp thấp, tác phong vô cùng ngạo mạn, tự đại, chẳng thèm nghe ý kiến của người dân, hoàn toàn độc đoán...

...

Quý Dữu cau mày, vừa ăn xong ống dịch dinh dưỡng là cô lại muốn "báo xã"! --- có lẽ đây chính là một trong những tác dụng phụ của "ẩm thực hắc ám".

Hừ hừ ~

Ngay sau đó, cô đăng nhập vào Tinh Võng, nhanh chóng tìm đến trang web chính thức của Hoa Thái, ở phần bình luận về ống dịch dinh dưỡng cấp thấp, nhìn thấy vài lời khen ít ỏi cùng vô số bình luận trung bình, kém và phàn nàn về hương vị, Quý Dữu đang định đánh giá kém thì đột nhiên dừng lại, cô nảy ra một ý nghịch ngợm, đánh giá năm sao kèm theo một lời khen có cánh: [Đây là loại ống dịch dinh dưỡng thần tiên gì thế này, tôi vừa uống xong đã thấy vô số người tí hon bay lượn trước mắt, họ ca hát, nhảy múa... Họ reo hò, nhảy nhót, chúc mừng... Chẳng lẽ tôi sắp thăng thiên rồi sao? Tôi muốn cảm ơn Hoa Thái, cảm ơn họ đã cho tôi trải nghiệm cảm giác thăng hoa của vị giác, cho tôi biết trân trọng thức ăn, và cho tôi biết mình vẫn có thể sống sót sau khi ăn ống dịch dinh dưỡng cấp thấp ~~~]

Viết xong, Quý Dữu lập tức thoát ra. Cô không hề hay biết, chỉ một giây sau khi cô rời đi, dưới bình luận này lại xuất hiện nhiều bình luận khác, và bởi vì lời nói "kỳ quặc" của cô, số người "hùa theo" ngày càng nhiều, xuất hiện đủ loại lời trêu chọc, chế giễu.

Hùa theo 01: [Tú Nhi à, có phải Tú Nhi không?]

Hùa theo 02: [Chị gái ơi, chị gái "chơi lầy" quá.]

Hùa theo 03: [Hoa Thái: Hắc! Cứ việc "bôi đen" đi! Tao mà nhìn mày môt cái thì coi như tao thua!]

Hùa theo 04: [Hoa Thái: Không sai đâu ~ ống dịch dinh dưỡng nhà chúng tôi không chỉ giúp bạn nhìn thấy người tí hon, mà ăn xong còn có thể biến thành người tí hon bay lượn nữa đấy.]

Hùa theo 05: [Tôi vừa mới giơ súng năng lượng lên, mẹ kiếp! Suýt nữa thì ông đây bắn nhầm người! Đội trưởng ơi! Đây là quân mình!]

Hùa theo 06: [Chú cảnh sát: Chính là người này! Là cô ta! Là cô ta khiến tôi nhìn thấy vô số người tí hon nhảy múa, đuổi cũng không đi...]

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play