"Thiên Bảo của chúng ta giỏi quá, nhanh như vậy mà lại có bông hoa nhỏ rồi, mẹ sẽ mua cho con một quyển vở để dán bông hoa nhỏ." Để nâng cao tính tích cực của Thiên Bảo, cô cũng định chuẩn bị bông hoa nhỏ ở nhà, ừm, chuẩn bị cho Diệp Thanh Thanh nữa, đúng vậy, bên nhà mới cũng phải làm làm một nơi để vẽ chiều cao, còn phải có tường ảnh và tường vinh dự. Những thứ này đều là dấu vết trưởng thành của con cái, bây giờ nhìn thì không thấy gì nhưng sau khi con cái lớn rồi, thì đều là những kỷ niệm đẹp đẽ.
Cô ghi nhớ hết những điều này, ngày mai đến dinh thự Nam Phủ, nói với họ một tiếng, sửa đổi bức tường ở phòng khách một chút.
Động tác của Trương Hoa Tú rất nhanh, ngày thứ ba đã đến báo cáo, Thư Nhan ở cùng với cô ấy một ngày, cô ấy là một người linh hoạt, tới giờ trưa đã quét dọn sạch sẽ nhà kho, nửa đường đi đến chợ mua công cụ, trở về lại dọn dẹp xong tất cả giá áo.
"Không vội, tới ăn cơm trước." Thư Nhan chào hỏi Trương Hoa Tú, nhường vị trí đối diện với quạt điện cho cô ấy, gần tháng mười mà ban ngày vẫn nóng không chịu nổi.
"Được." Trương Hoa Tú chà xát tay đi tới, hai món ăn một chén canh, rau xanh xào cải trắng, thịt kho tàu thêm một món canh cà chua trứng, công nhận không ăn cùng một nhóm với cô, chỉ đủ cho hai người bọn họ ăn.
Thư Nhan thấy cô ấy vẫn luôn gắp cải trắng, dùng đũa sạch ở bên cạnh gắp cho cô ấy hơn phân nửa thịt: "Ăn nhiều một chút, không đủ thì lại đi lấy thêm."
"Cảm ơn, đủ rồi đủ rồi, chị không ăn được nhiều như vậy." Trong chén Trương Hoa Tú phân nửa đều là thịt, cô ấy hơi nuốt nước bột một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play