"Ngày mai là thứ bảy rồi, đợi đến thứ hai vậy." Lúc đó Thư Nhan đưa cho Giám đốc Vương năm trăm tệ nên trong lòng ông ấy rất vui, ông ta bỏ ra hai mươi tệ mua hai bao thuốc lá, còn lại đều vào trong túi của ông ta, chỉ với một vài câu nói đã có thể ghi sổ được bốn trăm tám mươi tệ, mong sao có những chuyện như thế này nhiều hơn một chút.
Đã thuận lợi giải quyết xong chuyện đi học của Diệp Thanh Thanh thì việc đi học ở trường mầm non của Diệp Thiên Bảo càng đơn giản hơn.
Ban đầu là một cơ sở đồng bộ, khi Thư Nhan mua nhà ở đây thì có thể được vào học bất cứ lúc nào, học phí một tháng hai trăm tệ, bao gồm một bữa cơm trưa và hai bữa điểm tâm vào thời điểm này cũng được coi là rất đắt rồi, đương nhiên là những người có thể mua nhà ở đây đều không quan tâm đến chút tiền vặt này.
"Về việc trang trí nhà ở, những người bên phía công ty trang trí hy vọng có thể bàn chuyện trực tiếp với cô." Giám đốc Vương đề nghị nói: "Các căn nhà mẫu của chúng tôi đều được nhà thiết kế cao cấp của Cảng Thành thiết kế, chi bằng cứ trang trí theo căn nhà mẫu được không? Có rât nhiều người chủ doanh nghiệp trong khu chung cư đều làm như thế."
"Nhà bếp, nhà khách còn có phòng ngủ đều có thể." Nhà ở Cảnh Thành còn chật chội hơn cả ở Nam Thành, vì vậy họ rất biết tận dụng không gian mà không lãng phí một nơi nào cả, thiết kế hoàn toàn không có vấn đề, nhưng Thư Nhan dự định làm nhà vệ sinh và ban công dựa theo gu thẩm mỹ của mình.
"Được, cô có yêu cầu gì thì hoàn toàn có thể nói với người bên trang trí nhất định sẽ làm cho đến khi cô thấy hài lòng thì thôi." Giám đốc Vương gật đầu hỏi thăm dò: "Cô còn có người thân hay bạn bè ai muốn mua nhà không? Nếu cô giới thiệu người đến đây thì chúng tôi sẽ gửi cô một phần nghìn dành cho phí giới thiệu."
"Tạm thời không có, nếu có thì nhất định sẽ giới thiệu đến chỗ các anh." Thư Nhan cười, hai đứa trẻ lần đầu ăn bánh kem nên ăn rất ngon lành, để bọn chúng ở đây tiếp tục ăn, cô ấy đi nói cho thợ trang trí một số ý kiến của mình.
Thật sự cũng không chú ý lắm đến chuyện đi ra ngoài, giường mà ngủ được thì có thể chuyển vào ở rồi, Thư Nhan gọi xe kéo ba bánh chuyển hết mọi thứ vào trong một chuyến, Thanh Thanh rất hiểu chuyện luôb luôn giúp những việc trong khả năng cho phép, Thiên Bảo không giúp gì là việc giúp đỡ lớn lắm rồi.
"Mẹ, thứ hai là con có thể đi học rồi sao?" Buổi chiều khi Diệp Thanh Thanh biết được qua hai ngày sẽ có thể đi học nên cứ vui suốt đến bây giờ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT