Sau hai ngày làm việc chăm chỉ, khoảng 80% số quần áo đã được bán, còn lại cũng không lo, Thư Nhan đã biết xử lí thế nào.
Buổi tối Thư Nhan tính sổ ở cửa hàng, hôm qua cô bán được hơn mười lăm ngàn tệ, hôm nay bán được hơn mười bảy ngàn tệ, tính ra hơn ba mươi ngàn tệ, còn lãi hơn mười ngàn tệ.
Vào ngày thứ ba, tất cả đồ đạc trong cửa hàng đã được dọn sạch. Thực ra, quầy thu ngân và ghế sofa trong cửa hàng mới đã được thay mới. Thế nhưng Thư Nhan không thể để những thứ này cho chủ nhà, Thư Nhan bán rẻ quầy thu ngân và tặng ghế sô pha cho Trương Hoa Tú, cô bảo mang về nhà dùng.
Trần Phi đưa người đến dỡ bỏ hai phòng thử đồ, sau đó định đạp bỏ vách kính thủy tinh thì chủ nhà đang mang vợ con đến xem cửa hàng, thấy vậy liền đến can ngăn.
"Làm gì vậy? Các anh đập tường của tôi mà không báo một tiếng. Giờ các anh đập vách kính là có ý gì? Có biết như vậy là phạm pháp không hả?"
"Chứ không phải đang lấy lại nguyên trạng à? Tất nhiên đập vách kính thì tôi sẽ xếp lại cho ông. Ông xem này, gạch đã dỡ hết rồi. Ông yên tâm, tôi đảm bảo chất lượng, đầy đều là thợ lành nghề, kỹ thuật rất tốt."
Vợ chồng chủ nhà bị anh ấy nói cho nghẹn họng, nhìn sang Thư Nhan: "Cô keo kiệt quá."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT