Sau đó họ bắt đầu mặc cả với Ngô Thú Nguyệt, lúc đầu thì cô ấy còn nghe theo Thư Nhan, không bớt một chút nào, nhưng khi khách đi mất thì lại thấy tiếc.
Bán vẫn còn lời, cô vẫn có thể kiếm được không ít, sao lại không bán chứ? Sau đó nếu có khách tới trả giá thì cô ấy lại bán, có một thì sẽ có hai, có hai sẽ có ba, từ từ quy tắc đã bị phá vỡ, người mua biết ở đây có thể trả giá, cấp bậc lại rớt xuống.
Rớt xuống như vậy, khách hàng cao cấp không tới nữa, trái lại lại thu hút được không ít người thích mua đồ hiệu giá rẻ, trả giá rất thấp. Khi cô ấy nhập hàng thì lại chọn những món kém tốt hơn quần áo hiện tại, cứ tuần hoàn như vậy, bây giờ cửa hàng quần áo đã trở thành cửa hàng bình ổn giá rồi.
"Cho nên là ngày nào cô ấy cũng làm hoạt động?" Thư Nhan hỏi với vẻ khó tin.
"Đúng vậy, em đã nói với chị ấy rất nhiều lần rồi, nhưng mà chị ấy không nghe, nói bây giờ đã bận lắm rồi được. Thế mà cũng không thử nghĩ mà xem, bây giờ chị ấy bận từ sáng tới tối, một ngày mười mấy tiếng, khách đông thì đông, nhưng tiền lời vẫn làn sáu bảy trăm tệ, lợi nhuận còn không bằng lúc trước. Chị ấy định làm gì vậy chứ?" Trương Hoa Tú nghĩ mãi mà không ra.
Định gì chứ? Thư Nhan không biết, chỉ thấy tiếc cho một cửa hàng tốt như vậy.
"Chị biết rồi." Là bạn bè, Thư Nhan đã làm tốt trách nhiệm của mình, cửa hàng đó trở nên như thế nào thì cũng là chuyện của Ngô Tú Nguyệt. Nếu cô nói có khi còn bị trách là nhiều chuyện, dù sao cô cũng không muốn quản, mất công đến lúc cửa hàng đóng cửa thì lại trách cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play