Nếu Thư Nhan về ăn Tết, cha mẹ cô sẽ giam lỏng cô ở nhà, chắc chắn sẽ không có một ai ra mặt giúp cô, Thư Kiến Dương có thể sẽ giúp cô, nhưng có thể sẽ khó khăn, dù bên ngoài anh có giỏi giang thế nào đi chăng nữa thì trong nhà cũng cũng chỉ là con cháu mà thôi.
Sáng nay khi tỉnh dậy, Thư Nhan nhìn mình trong gương, các vết nám trên mặt gần như không còn, nhưng da vừa bong ra thì trắng bệch, không khá hơn là bao so với trước khi tẩy tàn nhang, nhưng ít nhất cũng tốt hơn nhiều so với trong thời gian nó đóng vảy. Giờ đây, cuối cùng cô cũng có thể ra ngoài mà không cần đeo khẩu trang.
Da vừa bong ra nên vô cùng hồng hào và mềm mại, Thư Nhan không dám rửa mặt mạnh nên chỉ dùng tay xoa nhẹ, sau đó nhúng bông tẩy trang vào một ít toner rồi lau nhẹ, sau đó là tinh chất phục hồi và kem dưỡng do bệnh viện kê đơn. Một lọ nhỏ tinh chất phục hồi chỉ có năm ml mà đã có giá hơn 200 tệ, Thư Nhan rất chịu chi để đầu tư cho da mặt, ngay cả phương phương sử dụng laser cô cũng đã thử, đúng là kết quả không tệ.
Bây giờ chính là thời điểm cần phục hồi làn da nên Thư Nhan rất cẩn thận, chỉ cần có nắng thì cô nhất định phải đội mũ hoặc che ô.
Hôm nay thời tiết lại đẹp một cách hiếm có, Hồ Thụy Tuyết hẹn Thư Nhan đưa bọn nhỏ ra ngoài hóng gió, nhưng vừa nhìn mặt trời bên ngoài, Thư Nhan lại do dự.
"Mặt tôi vẫn chưa thể phơi nắng được, hay chờ đến đầu xuân rồi đi chơi xuân một thể." Thư Nhan nghĩ lúc đó mặt cô chắc là đã khỏi hẳn rồi.
"Tôi có bắt cô phải phơi nắng đâu. Nơi tôi muốn đến là một bãi cỏ rộng ngoài trời, để bọn trẻ chơi ở đó, còn chúng ta ngồi dưới mái che nhìn mấy đứa nhỏ chơi cũng được, cô thử nghĩ lại xem, đã bao lâu rồi cô không ra ngoài hóng gió rồi?"Hồ Thụy Tuyết biết Thư Nhan vừa bận rộn ở nhà vừa ở tiệm, còn cả ở chỗ Lão Trương và chỗ cô, nên cô không có lúc nào được rảnh rỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT