Trong ba người bọn họ thì da của Lâm Tuệ là trắng nhất, vết tàn nhan cũng ít nhất, nhưng có lẽ có quan hệ đến cuộc sống an nhàn của cô ấy.
Ba người tán gẫu, đám nhỏ từ bên trong đi ra, nghe thấy Thư Nhan gọi mình, Tinh Tinh tò mò nhìn mẹ: "Mẹ bị sao vậy?"
"Không có gì, đi thôi, chúng ta đi đón em trai, sau đó đi xem nhà mới nhé." Ngoảnh đầu vẫy tay với Lâm Tuệ và Ngô Tú Nguyệt, dắt con gái đi đến nhà trẻ.
Nhìn thấy Thư Nhan bọc kín như vậy, Thiên Bảo cũng bị dọa sợ.
"Mẹ, có phải mẹ làm chuyện xấu rồi không?" Thiên Bảo ra vẻ làm như biết tỏng rồi.
"Mẹ làm chuyện xấu gì hửm?" Thư Nhan kéo mũ, che khuất ánh mắt tò mò của người đi đường.
"Mẹ lén nói cho con biết đi, con tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết đâu." Thiên Bảo đột nhiên hạ thấp giọng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT