Thấy mẹ cũng khẽ giục cô nhận lấy, Tô Y bèn mặt dày nhận lấy: "Cảm ơn chú Liêu! Sức khỏe chú giờ thế nào rồi ạ?"
Liêu Chính Dân ngồi xuống ghế bên cạnh: "Chú thấy khỏe hơn nhiều rồi, đêm qua là đêm chú ngủ ngon nhất trong mấy năm qua, ngủ một mạch đến sáng, cũng không mơ thấy ác mộng, lúc tỉnh dậy cảm thấy người thoải mái hẳn ra."
Nghĩ đến chuyện này, Liêu Chính Dân vẫn còn thấy hơi kỳ diệu.
Chẳng lẽ chỉ vì trở về nơi ở thời thơ ấu mà ông ấy có thể ngủ ngon đến vậy sao?
Là người trong cuộc, Tô Ý lại không nghĩ như vậy, cô dò hỏi nhìn Tô Nhân như muốn hỏi bà ấy có phải cho quá liều lượng rồi không?
Tô Nhân mỉm cười đáp lại, ra hiệu là do tối qua lo lắng quá nên bà ấy không kiểm soát được liều lượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT