Chu Cận Xuyên nhếch môi cười, bước tới gần cô: “Nhìn gì thế?”
“Không, không nhìn gì hết, em cảm thấy vết sẹo trên cơ thể anh hình như không còn rõ nữa rồi.”
Chu Cận Xuyên ồ một tiếng: “Thế à? Vậy em lại nhìn bên kia kỹ một chút xem sao.”
Tô Ý kêu lên ô một tiếng rồi vội vàng che mặt lại: “Không nhìn nữa, không nhìn nữa, chúng ta phải dậy ngay thôi, ngày đầu tiên mà ngủ muộn thế này, thật không còn mặt mũi gặp ai.”
Nói xong, cô lại vội vã tiếp tục mặc quần áo.
Chu Cận Xuyên thấy cô luống cuống mặc đồ, liền cười kéo cô lại: “Đừng vội, trong nhà không có ai cả."
Tô Ý sững sờ một chút: “Trong nhà không có ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play