Tô Nhân nghe xong cười chua xót: “Vì con cái? Nếu không phải vì con cái, tôi đã không chịu đựng đến bây giờ.
Nhiều năm qua tôi chỉ vì con mà ở lại.
Giờ các con đã trưởng thành, chẳng lẽ tôi không thể sống cho mình một lần sao?"
Lâm Gia Quốc nghiến răng đầy phẫn uất: “Thế bà đã hỏi ý kiến chúng nó chưa? Bà không sợ chúng sẽ hận bà sao?"
"Hận tôi?" Tô Nhân tức đến bật cười vì sự vô lý của ông ta: “Cũng được, trước khi ra ngoài tôi đã gọi điện cho chúng bảo chúng đến đây.
Chắc sắp đến rồi, lát nữa khi mọi người có mặt, ông cứ tự hỏi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT