Lâm Thư Tuyết thấy Tô Nhân vừa về nhà đã vội vã gọi anh cả và anh ba về, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành, cô ta cố gắng giữ bình tĩnh liếc nhìn Tô Nhân, nào ngờ lại chạm phải ánh mắt của bà ấy.
Lâm Thư Tuyết chột dạ cười gượng gạo: "Mẹ, có phải hôm nay ra ngoài gặp chuyện gì rồi không ạ? Sao lại phải gọi anh cả và anh ba về gấp như vậy?"
Tô Nhân cố kìm nén cơn giận, thản nhiên nói: "Không có gì, không phải con muốn thi đại học sao? Lên lầu học bài đi."
Lâm Thư Tuyết thấy bà ấy cố tình đuổi mình đi, đương nhiên không đồng ý, viện cớ: "Mẹ, hiếm khi hôm nay mọi người đều ở nhà, hay là con ở lại phụ dì nấu cơm nhé."
Tô Nhân cười lạnh trong lòng, lúc này bà ấy mới nhận ra trước đây mình đã xem thường đứa "con gái" này rồi: "Được, vậy con đi rửa rau đi."
Lâm Thư Tuyết sững người, hình như không ngờ Tô Nhân lại nhẫn tâm bắt mình đi rửa rau.
Nhưng vì muốn lấy lòng mẹ, cô ta đành ngoan ngoãn đi vào bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT