Vì trong phòng còn có bệnh nhân khác và người nhà của bọn họ, Tô Ý chỉ đành cười gượng: "Mẹ, con thấy bây giờ mẹ nói năng rành mạch, giọng nói cũng đã khôi phục, có vẻ như đã không sao rồi.
Trong phòng còn có bệnh nhân khác và người nhà của bọn họ, chúng ta nói chuyện nhỏ nhẹ thôi, đừng làm ồn đến người khác."
Trương Quế Lan khinh bỉ: "Tao muốn nói to thế nào thì nói, bảo mày đi gọi điện thoại, sao lâu như vậy mới về? Muốn tao chết khát à?"
Tô Ý mím môi: "Anh cả đang bận làm việc, con gọi điện thoại đến nhà máy, chỉ riêng việc tìm người cũng phải đợi một lúc."
Trương Quế Lan tức giận lẩm bẩm: "Nói đi nói lại, đều là lỗi của mày, nếu không phải mày về thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra.
Tô Ý chậc một tiếng: "Đúng vậy, chuyện này là do con, nếu không phải con về, ba mẹ cũng sẽ không nửa đêm cạy cửa phòng con để trộm đồ ăn, mẹ lấy đồ ăn xong, trời chưa sáng đã mang sang biếu nhà ngoại, thế nên mới tạo cơ hội cho trộm lẻn vào nhà, đúng là trùng hợp!"
"Mẹ, con suy nghĩ kỹ rồi, có lẽ là do hôm qua mẹ vừa có có được tiền bất nghĩa, không chịu chia cho con, mẹ không nghe người ta nói sao? Tiền bất nghĩa không nên giữ lâu, phải tiêu nhanh, bây giờ thì hay rồi, không những mất hết tiền, mà cả tiền tiết kiệm của mẹ cũng bị người ta lấy đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play